Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Thanh Tùng đạo nhân- quyển:1- chương 3: Điềm báo


Thanh Tùng đạo nhân

quyển:1
chương 3: Điềm báo

Trên giường ngủ trong khi Nam Bím và lão K đang say sưa giấc nồng ngáy o o , một điếng động bên ngoài cửa sổ làm tôi tỉnh giấc .

Mở hờ con mắt thao láo nhìn trần rồi  rồi liếc qua cái cửa sổ đang bị gió lùa 2 cánh cửa va  bập bập vào nhau , cái không gian yên ắng  này làm cho tôi rùng mình , bỗng thấy một bóng người lướt đi qua cửa sổ không rõ hình dáng như thế nào chỉ biết rằng có một vật thể đang di chuyển dần dần tiến tới cửa phòng tôi. 

Tôi nhớ lại  lúc tôi cùng nam vào phòng thì anh K vẫn đang nói chuyện với chị phòng bên nên chắc chắn một điều anh K là người sau cùng vào phòng.

 Với tửu lượng cao và thói quen sống một mình trước đó thì anh K không thể nào vào phòng mà không khóa cửa lại được, bây giờ còn nghe được cả tiếng ngáy của lão K tôi càng  yên tâm là lão vào phòng đã chốt then cửa và trong đầu có suy nghĩ: nếu thứ bên ngoài cửa kia là một tên trộm thì thật đen đủi cho hắn là không thể cạy cửa vào phòng tôi được mà trường hợp có vào được thì nhà ông K này chả có thứ gì đáng giá còn với tôi và nam bím là những thằng sinh viên trên răng dưới dá* vừa mới chân ướt chân ráo lên Hà Nội học thì chẳng có thứ gì để đắn đo  phải cất giữ họa chăng còn cái trinh ass là quý giá nhất, nhưng chắc tên trộm này không đến nỗi biến thái như thế chứ .

 Nghĩ như vậy tôi chỉ nằm yên theo dõi  tình hình qua con mắt ti hí ,cái cảm giác vừa hồi hộp vừa chờ đợi một điều gì đó xảy ra thì tim tôi lại đập nhanh và không thể thiếu đó là ...bạn nghĩ đúng rồi :Buồn đái ~.~

 Trong 1 tik tak  bóng đen kia đã đứng trước đầu giường tôi,đây không thể là một tên trộm có thể vào phòng bằng cách xuyên tường được. Cảm giác sợ hãi về những chuyện tâm linh ,linh dị mà tôi đã từng nghe, từng xem khiến tôi không dám cử động hay nói đúng hơn là không tài nào cử động được toàn thân như bị tê liệt ngoài đôi mắt đang mở he hé dõi theo từng hành động của vật thể kia. 

Bóng đen kia nhảy lên người tôi dùng 1 tay bóp cổ, tay kia cố móc con mắt phải của tôi,trong giây phút ấy tôi cố gắng vùng vẫy la hét nhưng không thể nào phát ra được một từ hoàn chỉnh  được chỉ ú ớ trong cổ họng còn  bên dưới quần thì nước chỉ trực trào phun ra.

Mãi đến khi thằng nam bím đạp tôi 1 phát rồi cà ràm cái giọng bực tức:

-con mẹ m để yên cho bố ngủ

rồi nó quay sang ôm lão K ngáy tiếp.

Tôi mới bật dậy thấy cánh tay vẫn đang nắm lấy cái cổ hóa ra tôi đang tự bóp chính cổ của mình , khuân mặt nhễ nhại mồ hôi, thở phào .

Tôi chắc hẳn các bạn cũng đã từng có nhũng giấc mơ kì quái như rơi tự do, hay những giấc mơ trụy lạc mộng xuân mà chúng ta ước cứ mãi  ở trong giấc mơ… nhưng trường hợp của tôi bên trên theo đa số các nhà phê cần học gọi là hiện tượng: bóng đè. Vâng chính xác đó là bóng đè.

 Chỉ có điều trong giấc mơ hư hư ảo ảo kia tôi nhận thấy có một thứ gì đó rất giống thật . Đúng rồi cái bóng đen kia , qua những tia sét đang  rạch bầu trời lóe lên càng làm cho không gian nơi đây thêm phần quỷ dị, làm ánh lên khuân mặt của vật thể lạ kia rất giống một người mà tôi đã từng gặp chỉ là chưa dám xác nhận rằng có đúng là người đó hay không thôi...

Với tay lấy cái điện thoại xem h thì đã quá 3h sáng, ngoài trời với ánh trăng mờ mờ đang nhạt dần bởi đám mây đen đang kéo đến che phủ thi thoảng có những tiếng sấm nổ vang trời kèm theo những tia sét rạch đám mây đen lóe sáng một vùng,dự là sẽ có giông to gió lốc .

Cái thời tiết mùa hè ở Việt Nam nói chung và ở Hà nội nói riêng thật là bất thường ban ngày thì nắng oi lên đến 40 độ hiếm lắm có những cơn mưa rào giông gió nhưng khi gió Lào mang hơi nóng và cả gió đông mang hơi ẩm của biển đồng thời thổi vào  tạo ra sự luân chuyển của khí áp dẫn đến chênh lệch áp suất hệ quả là kéo theo những cơn mưa kèm theo giông và đêm nay là một ngày như thế.



Còn tiếp...