Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

Thanh Tùng đạo nhân-Quyển 1-chương 7: Tiền mộng quỷ nữ








Thanh Tùng đạo nhân

Quyển 1-chương 7: Tiền mộng quỷ nữ - Bóng ma trên dàn Dạ Lý

        Mặc dù đã hai ngày lên Hà Nội nhưng cái cuộc ăn chơi thác loạn rượu  chè gái gú cứ liên miên khiến tôi không có thời gian thăm quan toàn cảnh phố phường Hà Nội mà chỉ ru rú trong phòng hết nhậu rồi lại ngủ.


Hồi bé cứ sau mỗi kỳ nghỉ hè đến lớp lại nghe chúng bạn kể được bố mẹ cho lên Hà Nội nào là thăm quan lăng bác, đi chơi công viên Thủ Lệ có sư tử, báo cọp...các thứ các thứ thì uốt lắm về nhà cũng bắt bố mẹ cho đi bằng được nhưng chỉ nhận lại một câu nói huyền thoại: tao còn mấy cái răng sâu vặt răng ra bán cho mày đi à.


Đấy cuộc sống khốn khó ở quê nó thế đấy chỉ có khi nào bạn thành đạt kiếm được ra tiền rồi thì mới tự thưởng cho mình những cuộc phiêu lưu mà  thôi. Mà thật ra 4 năm học trên Hà Nội tôi cũng đã đi đến những địa điểm đó đâu chỉ ngồi trên xe bus đi qua thấy mấy con sư tử mốc, còm nhom nằm trong cái chuồng nhếch nhác nhìn mấy đứa trẻ vui vẻ tung tăng cùng bố mẹ với vẻ mặt chán đời không biết là người ngắm thú hay thú ngắm người. Cái mà mấy đứa trẻ lớn lên sẽ không còn thói quen đi thăm thú nữa mà là tìm kiếm những cái thú vui tao nhã mới như đến những con phố nhộn nhịp về đêm Trần Duy Hưng hay Phạm Văn Đồng. Thế mới nói những suy nghĩ và sở thích thủa nhỏ sẽ không theo ta đi suốt cuộc đời.


Trở lại câu truyện, đến việc cái khu trọ này tôi còn không biết có bao nhiêu phòng, bao nhiêu người trọ nữa huống chi là có thời gian đi tìm hiểu xung quanh nơi đây, nhưng linh cảm của tôi biết chắc là chuyện Nhung thân con gái một mình ra ngoài lúc trời tối cộng với câu nói úp mở của em về việc bán linh hồn cho quỷ lúc ở trên ban công thì có chuyện chẳng lành. Lúc Nhung lướt qua cửa sổ phòng tôi ,qua những ánh đèn đường hiu hắt tôi thấy được ánh mắt của Nhung như người mất hồn bước những bước đi chậm rãi trong vô thức. Tôi mở cửa và theo sau lưng Nhung cách một đoạn khá xa đủ để Nhung không biết được.


Theo chân em đi dọc qua cái hành lang, đi qua căn phòng có cánh cửa màu đỏ cảm giác vẫn như vậy lạnh toát, ra gà của tôi nổi từng đợt ,lông tay lông chân dựng đứng hết cả lên, rồi em tiến đến khu vườn. Trông xa xa thì khu vườn này có một cái dàn cây nhìn y hệt với cảnh tượng trong giấc mơ của tôi có điều không phải dàn mướp mà là dàn hoa dạ lý hương.


        Trước đây ông bác của tôi từng là thầy cúng đã từng cho tôi mấy món pháp khí của ổng nói là để trừ tà , tránh họa, vì ông bấm đốt ngón tay phán một câu xanh rờn :” vận số của m không là kì tài học đạo thì cũng làm điên đảo âm dương” thì tôi không tin lắm chỉ nghĩ rằng ông bác là lăng băm lừa thần gạt quỷ ,nói mấy lời yêu ngôn hoặc chúng tin vào mấy chuyện thần thánh để lừa tiền trục lợi thiên hạ chứ đối với tôi là cháu ruột của ổng thì nói mấy lời vô nghĩa ấy với tôi làm gì?


Vì tôi từ bé đến giờ vẫn học giỏi đều và đặc biệt là mấy môn tự nhiên đã cho tôi động lực đến với cánh cổng đại học nên cái việc tin vào ma quỷ đối với tôi mà nói là chuyện hết sức phản khoa học. Nhưng trong cái tình cảnh khi vừa mới bước chân đến cái khu trọ này ngay trong đêm đầu tiên đã mơ thấy điều quái dị mà ngay trước mặt là cảnh vật y chang trong giấc mơ khi mà tôi còn chưa từng nhìn thấy ngoài đời thì tôi tin khoa học ở đây không có tác dụng nữa, tôi thầm cảm ơn ông bác già đã cho tôi mấy món pháp khí ấy.


        Một trong số các pháp khí ấy là cái lắc tay bạc đã theo ông bác nhiều năm nên rất có linh khí đeo vào để phòng thân, từ ngày xưa khi những đứa trẻ chào đời người ta hay đeo cho bọn trẻ trang sức bằng bạc để trừ tà, cái món pháp khí này từ ông bác là món mà tôi không do dự nhận lấy vì tôi khi ấy đã lớn tầm 5-6 tuổi đeo vào tay với chỉ một suy nghĩ duy nhất là đeo cho đẹp dễ lấy le khi đi tán gái, chỉ đơn giản vậy thôi.
        

       Cái món thứ hai đó là một xâu tiền ngũ đế- kiểu tiền xu cổ mà mấy ông thầy bói hay gieo quẻ mà phán cho mọi người ấy. Ngoài cái tác dụng gieo quẻ thì tiền ngũ đế còn nhiều tác dụng lắm mà điển hình ở đây, trong lúc này tôi dùng nó để ẩn dương khí người phàm.


      Núp vào một góc tường tôi thấy Nhung dừng chân bên gốc giàn dạ lý, gió bắt đầu nổi, sấm chớp bắt đầu giật từng hồi, từng đợt mây đen kéo đến bao phủ một bầu không khí u ám. Một cơn gió lạnh thổi đến, hình bóng đen chợt xuất hiện ngồi vắt vẻo trên dàn dạ lý hương còn đang có một con mèo đen mắt đỏ chót nằm trên vai.


        Mái tóc dài của bóng đen từ từ theo làn gió bay phất phới hiện ra khuân mặt trắng bệch, các đường gân máu nổi lên chằng chịt theo dần đến hai hốc mắt sâu hoắm ,hai con mắt không có tròng trắng hay đồng tử gì cả chỉ một màu đỏ lòm có điều khuân mặt nữ quỷ kia có phần nhác nhác giống với khuân mặt của Nhung trông các đường nét trên khuân mặt rất thanh tú.


       Bỗng bóng ma kia lên tiếng cái giọng như có hàng ngàn người cùng đồng thanh một lúc có cả tiếng nam lẫn tiếng nữ cả già cả trẻ nghe ồm ồm hết sức man rợ:

-        
           -Nào nữ tế, bước lại gần đây.


Nhung tiến tới gần bóng đen trong vô thức hai tay em giơ lên ngang trước mặt như đón chờ một điều gì đó từ bóng đen.  Tôi chỉ kịp nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, đầu con mèo đã bị nữ quỷ kia bóp nát hai con mắt của con mèo đen lòi ra ngoài máu me ghê rợn, rồi nữ quỷ lấy hai ngón tay móc ra bộ não mèo trắng hếu đưa cho Nhung. Hai tay Nhung đón lấy não mèo cho vào miệng ăn chóp chép , nhìn cảnh tưởng trước mắt tôi như muốn ói ra ngoài may mà lấy tay bịt miệng lại không cho phát ra tiếng, chân tay run rẩy như muốn nhũn ra, bên dưới suýt chút nữa đã xón ra quần.


Tôi đã mường tượng trong đầu về việc Nhung đã bán linh hồn cho quỷ để đổi lấy có được sự đáp lại của tình yêu hay sự dục vọng của riêng em nhưng không thể nào hình dung ra được việc Nhung lập khế ước với ma quỷ lại rùng rợn như vậy.


Nữ quỷ kia trong giây lát đã biến đổi khuân mặt không còn vẻ đẹp ma mị mang nét thanh tú như khuân mặt của Nhung nữa mà thay vào đó là khuân mặt quỷ đích thực, hai con mắt đỏ rực nay càng đỏ hơn nữa, hốc mắt bắt đầu chảy máu, các mạch máu càng nổi rõ lên cuồn cuộn như những con giun đang oằn chạy khắp khuân mặt nữ quỷ. Cái miệng lởm chởm răng ngoác tận mang tai mang theo những giọt máu nhỏ từ trên xuống dưới, cùng với điệu cười quỷ dị trong đêm. Cái lưỡi nó lè dài ra nhọn hoắt liếm lấy những vệt máu từ bộ não mèo còn vương ở khóe miệng Nhung. 


Cả thân người Nhung rung lên nhấc bổng lên cao cách mặt đất tầm 1 mét, hai tay hai chân em ở tư thế duỗi về phía sau, cái đầu thì ngửa lên trên song song với mặt đất phần ngực Nhung hướng về phía trước như đang bị 1 lực hút rất lớn đặt vào. Một luồng dương khí của em ngùn ngụt bốc lên bị nữ quỷ kia hút vào miệng.


        Tầm 1 phút sau thì người Nhung ngã xuống đất bất tỉnh, giường như nghi lễ hiến tế đã xong khuân mặt của nữ quỷ lại trở về trạng thái giống con người còn có phần đẹp hơn trước các mạch máu trên mặt đã không còn chỉ có hai con mắt là vẫn còn đỏ như máu. Nữ quỷ kia lấy tay sờ sờ khuân mặt rồi buông một chàng cười như thỏa mãn, thân ảnh mập mờ lúc sáng lúc tối rồi biến mất hẳn. Trên trời mây đen cũng dần dần kéo đi, gió đã ngừng thổi, bóng trăng tròn ngày rằm tháng năm âm lịch dần dần trở lại.

Quyển 1- Chương 8

0 nhận xét: