Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

Thanh Tùng đạo nhân-quyển 1-chương 6: Chiếc quần lót của ai?




Thanh Tùng đạo nhân

Quyển 1

Chương 6: Chiếc quần lót của ai?


Xong buổi chào hỏi, lốc tầm hơn chục chén rượu bắt đầu phê pha tôi vào nhà vệ sinh rửa cái mặt, soi gương thấy mặt mình bắt đầu hơi đo đỏ rồi ,cả người bắt đầu quay quay ,quơ tay lấy bừa một cái khăn mặt đang treo trên móc lau qua cái mặt cảm giác thật dễ chịu tỉnh táo hơn một chút thì tôi thấy trên tay mình không phải cái khăn mặt mà là cái quần lót màu hường in hình pikachu của 1 trong 3 em. Đang định thần xem ai trong số các cô nương này lại có sở thích tao nhã mặc quả quần đáng yêu như vậy thì bất thình lình cánh cửa mở ra tôi cuống cuồng nhét chiếc quần lót hường vào túi quần , mặt lấm lét nhìn hóa ra là  Nhung.


-Xin lỗi e không biết là có người trong này. –Nhung mặt cũng hơi đỏ, nói rồi ẻm quay ass đi ra luôn.


Tôi đơ người ra, thây kệ lại quay vào soi gương vuốt mặt thấy mình vẫn đẹp trai dù gì thì tôi cũng không có ý định thân thiết với Nhung vì biết Nhung đã có người yêu rồi, mặc kệ ẻm có suy nghĩ gì về tôi nên cứ để  chuyện muốn ra sao thì ra.


Đống bát đũa thì đã có thằng Nam và Vi em đang dọn, tôi thong dong lên sân thượng rút thăng long ra đốt thì thấy Nhung đang ngồi trên lan can hai tay ôm lấy 2 đầu gối vẻ mặt nhìn ra xa xăm thỉnh thoảng thân người run lên như đang nấc. Nhung nhìn thấy tôi rồi quay mặt hướng ra phía khác, tay em quẹt lên 2 mí mắt.


Tôi tiến gần lại phía Nhung định mở lời xin lỗi và giải thích có sự hiểu nhầm thì Nhung đã lên tiếng trước:


-Nghe Vi nói cậu cũng là sinh viên năm nhất trường abc xyz.


Tôi chỉ ợm ờ vẻ mặt cố tỏ ra lạnh lùng boy nhưng vẫn chẳng che dấu được sự xấu hổ về vụ cái quần lót.


Nhung em nói tiếp vẻ mặt đã tươi tỉnh hơn:


- Vậy mình tiếp tục làm hàng xóm của nhau rồi, cả khi đi học và lúc về nhà.


Nghe Nhung nói thế chứ tôi có biết mẹ gì về vị trí cái trường của tôi đâu vì lúc thi đại học tôi thi ở 1 trường cấp 3 chuyên ngữ khu đại học quốc gia chứ chưa từng đến cái trường nơi tôi sẽ theo học 4 năm tiếp đó. ( bác nào thi cùng trường em năm ấy thì nhớ để cho e một bình luận để sau này có dịp trà đá luận đạo nhá =))



Nhung ngừng một hồi cả hai lại bắt đầu chìm trong im lặng với những suy nghĩ của từng người, bỗng Nhung cất lời làm phá vỡ không gian yên tĩnh vốn có:


-         - Cậu đã từng yêu ai chưa?



-         -À hồi lớp 9 tớ đã từng thích 1 con bé cùng lớp nhưng con bé đó nó lại thích thằng lớp trưởng, biết cái chức lớp trưởng được nhiều đứa crush thì mình đã giơ tay nhận chức, không biết giờ hai đứa nó đã đến với nhau chưa , mỗi nách cắp mấy đứa con rồi. - tôi gãi đầu cười hề hề trả lời.



-         -Ừ thích là một chuyện nhưng yêu sâu đậm một người lại là chuyện khác, đã từng bên nhau vượt qua mọi khó khăn vậy mà lại chia tay chỉ vì một người con gái khác. Vì yêu người ta mà tớ đã bán linh hồn cho quỷ mà h vẫn không líu kéo được tình cảm của họ dành cho mình thử hỏi liệu có đáng không?- nói rồi Nhung bắt đầu khóc, tiếng khóc của em ngày một to, khiến cho một thằng lạnh lùng boy như tôi cũng cảm thấy chùn lòng.



 Thử hỏi có thằng đàn ông trên thế gian này đứng trước mặt một người con đang khóc mà Nhung lại là một người con gái đẹp liệu có còn nghĩ đến chuyện giang hồ đao búa gì không. Mặc dù em và tôi mới chỉ quen biết xã giao nhưng tôi vẫn phải thể hiện tính ga lăng của mình , tôi vội đút tay vào túi quần lôi chiếc khăn tay ra cho em lau nước mắt thì kìa cái quần lót oan nghiệt lại nằm trên tay tôi, bốn con mắt hết nhìn nhau rồi lại nhìn vào cái quần lót, tay tôi run run cầm cái quần lót, miệng thì lập cập nói không ra hơi tôi lúc này muốn tìm một cái lỗ nào đó độn cmn thổ, hoặc nhảy từ ban công xuống dưới. Đúng là đã nghèo lại còn đen nó vận vào không biết bao nhiêu người trong đó đích thị là có tôi.


Đang loay hoay cuống cuồng không biết giải thích thế nào thì Nhung đứng phắt dậy đi thẳng vào phòng bỏ lại một mình tôi với nỗi nhục ê chề. Nhìn xuống cái quần lót, con pikachu đang ngoác mỏ cười như đang chế giễu 1 thằng như tôi đã đẹp trai nhưng sự đời còn trớ trêu, thôi thì đành cất lại cái quần lót vào túi quần rồi thì tìm cơ hội trả lại sau chứ biết làm thế nào bây h.


Mặt tiu nghỉu như bánh đa gặp nước quay trở lại về phòng đánh răng rồi leo lên giường đi ngủ. Thường thì khi tôi uống rượu xong một lúc sau rượu mới bắt đầu ngấm đó là lúc cơn buồn ngủ kéo đến nhưng chẳng hiểu sao hôm nay nằm trằn trọc mãi mà không tài nào ngủ được, mấy chén rượu kia có lẽ đã thấm vào cái quần lót rồi.


Bên cạnh thì lão K và thằng Nam đã bắt đầu kéo ghỗ. Thoáng lấy chiếc điện thoại nhìn giờ , đồng hồ đã điểm 3 h sáng thì ngoài cửa sổ trời bắt đầu nổi gió , mây đen đang ùn ùn kéo đến có bóng người xuất hiện đi qua cửa sổ phòng tôi.

Tôi nhận ra không ai khác đó là Nhung, nhưng Nhung lại đi đâu làm gì vào lúc 3h sáng này.


Còn tiếp...




0 nhận xét: