Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Một chút tiếc nuối muộn màng





Tháng 10 rồi hoa sữa đã về chưa
Để cho ai nồng nàn nỗi nhớ
Chút tình xưa ai lỡ tay đánh đổ
Nay ùa về vây kín trái tim ai
Hai trái tim cùng hướng đến ngày mai
Cớ sao một quay về tìm quá khứ
Phải chăng tình yêu bây giờ là chưa đủ
Hay chỉ một tưởng lầm đã là yêu
Có không anh khi nắng tắt ánh chiều
Thấy mỏi mệt với những lo toan rệu rã
Anh bất giác lục tìm trong tất cả
Hình bóng một người anh đã từng quên?
Vẫn biết rằng day dứt đấy chẳng nên
Vì ai chẳng có một người... cũng đã
Nhưng tình yêu có phải điều cao cả
Để hôm nay ngoảnh lại hôm qua
Vì ngày mai là cả quãng đường xa
Còn biết bao những buổi chiều mỏi mệt
Nhớ thương kia nếu chưa bao giờ hết
Anh còn cần gì tình yêu của hôm nay
Hôm nay trời trở gió thu bay
Sao anh nhớ những ngày hè oi ả
Hay anh tiếc chút tình xưa vội vã
Tháng 10 rồi còn tìm kiếm tháng 5.

Source: Yêu người IQ cao.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

Có thể một ngày....






Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.

Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…

Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…

Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.

Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…

Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?

Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác
Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt
Bởi lời hứa ngủ quên -có nhắc lại bao giờ...