Thanh Tùng đạo nhân
Quyển 1
Chương 5 : Ngày mới
Buổi sáng sớm thức dậy đánh răng rửa mặt ra
ngoài ban công rút 1 điếu thăng long ra rít thư thả , tận dụng 1 bầu không khí
trong lành khác hẳn với cảnh khói bụi xe cộ đường phố mà chỉ vài phút nữa thôi
nơi phố thị này lại trở lên hối hả , bon chen.
Hôm
nay không hiểu ngày gì mà lão K chải chuốt đầu tóc bóng lộn, quần áo chỉnh tề
như đi hỏi cưới vậy nhưng cái đầu bóng lộn của lão không thể che đi được cái
trán rô cao còn có lưa thưa vài sợi tóc cửa phấp phới trông thật tếu.
- - Nhanh
lên 2 thằng khứa, t dẫn tụi bay đi tán gái.
Lão K vừa dứt lời thì thằng Nam Bím vẻ mặt hớn hở hỏi lại
:
-
- Có cái gì ăn không mà ai mời vậy đại K ?
Nghe thằng Bím nói xong tôi muốn táng vào cái
mỏ của nó liền , chí ít nó cũng phải hỏi câu gái có xinh không chứ hoặc là mỗi
thằng được mấy em phục vụ đằng này lại hỏi có gì ăn không, tất nhiên là đi tán
gái thì phải có cái ăn để mở đầu câu chuyện rồi mà còn hỏi. Đang định sút nó
thì lão K vuốt nốt mấy cái tóc cửa thưa cười hề hề :
-
-Là mấy em mà hôm qua m lao đầu vào phòng người ta ấy.
Cái ý tưởng này của lão K tôi đã
đoán được phần nào , có vẻ lão K này kết lòi mắt chị phòng bên mà chưa có dịp
tiến tới, nay lại có vụ thằng Nam đi nhầm phòng mà thừa cơ hội tán tỉnh âu cũng
là số trời giúp lão.
Cả 3 đều nhanh chóng chải chuốt rồi theo sau
lão K đến phòng bên gõ cửa, gì chứ vừa được ăn vừa có gái ngắm là khoái khỏi
cần bàn rồi.
Ra mở cửa là cái bà chị cuốn khăn tắm hôm
qua, tôi chỉ gật đầu tỏ vẻ chào hỏi rồi theo bả dẫn vào phòng, ông K có vẻ hớn
hở đi đầu trịnh trọng ra vẻ lắm. Đúng là phòng con gái có cái mùi
thơm đặc trưng, xung quanh phòng dán đầy những poster các ộp pa, tôi nghĩ thầm
đúng là đàn bà con gái hay mơ mộng chỉ biết được cái vẻ bề ngoài chứ họ mà biết
các ộp pa hàn xẻng cò ngắn thì liệu có còn thần tượng mới chả hâm mộ
không.
Giữa nhà đã bày cái nồi lẩu ,kê ngăn ngắn trên cái chiếu, trong bếp thì la liệt nào là rau, cá, thịt , ngao xò các thứ các thứ. Chắc là 2 người nhớn bọn họ đã bàn bạc buổi tối qua cho buổi liên hoan xác thịt hôm nay, thứ nhất để nói lời xin lỗi vì say xỉn đi nhầm phòng mà cái quan trọng hơn là mấy ẻm trong phòng này muốn kiểm hàng của bọn tôi đây mà =))
Thằng
nam vừa thấy 1 em gái ngồi trên giường mặc một cây doremon đang nghịch điện
thoại thì sấn sổ chạy lại ngồi cạnh ẻm hỏi han làm quen các thứ ,tôi thấy em
gái này nhìn tổng quan thì cũng xinh ,lông mày ngành, mắt mũi hài hòa, được cái
da là trắng toát kiểu như bạch cmn tuyết có điều trắng quá trên khuân mặt ẻm lộ
rõ cả những mạch máu, hai con mắt thì thấy thâm thâm vẻ như thiếu ngủ , không
biết ngoài chỗ thâm ở mắt thì ẻm có bị thâm ở đầu gối hoặc chỗ nào thâm nữa
không =))
Tính
tôi thích hòa đồng hội nhập ,thấy một e đang ngồi một mình lặt rau tôi cũng
chạy lại ngồi phụ em nó 1 tay. Em nó thấy tôi ngồi thì cười chào rồi
cái mặt tự nhiên đỏ ửng lên cúi đầu nhặt rau tiếp không nói một lời nào. Tôi
nghĩ thầm tôi cũng đẹp trai từ bé nhưng đẹp đến nỗi hoa nhường nguyệt thẹn làm
cho em gái này tự ti với vẻ đẹp của mình thì thật là hãnh diện ưỡn ngực ngẩng
cao đầu. Rồi tôi ngó xuống thấy mình đang ngồi xổm kiểu ngồi cái nhà xí bệt thì
cái mặt tôi nghệt ra, act cool đứng hình mất 5s , hóa ra em nó đã nhìn thấy con
hàng của tôi tồng ngồng gồ lên trên cái quần xà lỏn. Ôi đệt cảm giác lúc này
của tôi như muốn độn cmn thổ xuống, cây hàng 18 năm của tôi chưa được ai khám
phá thì nay lại trao cho 1 em mới vừa gặp mặt, Ý TRỜI!
Tôi
ngồi chỉnh lại tư thế , kê hai cái tổ ong ngồi bệt xuống hỏi em nó chữa ngượng:
- - Em
tên là gì thế?
- -Em
tên là Vi nhỏ tuổi nhất trong phòng, người ngồi trên giường là chị Nhung, sinh
viên năm nhất khoa báo chí trường khoa học xã hội và nhân văn, còn chị Phương
lớn nhất phòng hiện đang đi làm rồi - Vi em liếc thấy tôi đổi tư thế ngồi thì
ngẩng mặt lên nhìn tôi cười giới thiệu qua về các thành viên trong phòng, cái
mặt e vẫn ửng hồng phần vì vẫn còn ngượng phần vì ánh nắng xuyên qua khe cửa
chiếu vào mặt em, đẹp tựa như thiên thần.
Tôi ngơ ngác ngắm nhìn vẻ đẹp hoàn mỹ của em, biết là
mình quá lố, lấy tay gãi đầu :
- - À
ờm... anh tên T sinh viên năm nhất trường abc xyz
Vi thấy tôi ngại ngùng thì cười cười lộ ra cái núm đồng
tiền rất dễ thương:
- Anh
có đôi mắt thật đẹp mà hình như con mắt bên phải của anh có màu đỏ hơn.
Tôi chỉ cười cười như đáp lời của em rồi hai
đứa tiếp tục nhặt rau. Cả tôi và em đều không biết trước được chính con mắt này
của tôi sẽ đem lại nhiều phiền toái trong tương lai.
Nhặt rau được một lúc thấy cu cậu Nam mặt tiu
nghỉu chạy lại chỗ chúng tôi cũng ngồi xuống hai tay vật vặt rau rất mạnh vẻ
cau có lắm:
- - Người
gì đâu mà chảnh chọe làm t hỏi một hồi mà không thèm trả lời lấy một câu.
Vi em nhìn thằng bím rồi cười:
- - Quên
chưa giới thiệu là chị Nhung đã có người yêu rồi.
Thảo nào vừa vào phòng là thấy trên tay ẻm
không rời được cái điện thoại mặc dù có một hot boy như tôi vào phòng mà em ấy
vẫn làm ngơ may mà tôi đã chọn đúng người để tác chiến là em Vi chứ không lại
như thằng Nam thì nhục không chỗ nào mà rửa hết.
Nhặt
một hồi thì cũng xong cái rổ rau to tướng tôi để lại cho thằng Nam rửa rồi đến
ngồi xuống bên nồi lẩu ,giọng ông K cất lên như tuồng chèo:
- - Hôm
qua huynh bàn với tẩu Phương làm một nồi lẩu để 2 phòng có dịp quen
biết nhau 1 là để xin lỗi chuyện lộn phòng hôm qua trước lạ sau quen ,2 là để
giới thiệu các thành viên mới trong phòng, có thể giúp đỡ nhau qua những cơn
hoạn nạn túng thiếu kiếp ở thuê này, nào các huynh muội nâng ly lên cạn ly.
Xàm lồ*- ấy là 2 từ trong đầu tôi và cũng là
ý nghĩ của các thành viên trong bữa ăn này miêu tả đúng nhất về bài phát biểu
mang tính trào phúng của lão K , rồi tôi cũng nâng ly cạn chén, gì chứ về tửu
lượng thì tôi cũng không phải dạng vừa đâu, một mình tôi đã từng diệt cả dòng
họ Nguyễn nhà tôi trong mỗi lần chén chú chén bác.
Còn tiếp...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét