Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

Thanh Tùng đạo nhân- quyển:1- chương 1: Nhà quê lên phố














Câu chuyện kể về Thanh T - một thanh niên mới tốt nghiệp đại học đang vô công dồi nghề và quá trình trở thành đạo sĩ

Giới thiệu qua một chút, e tên là T aka imjustafarmer một sinh viên tốt nghiệp cử nhân loại xuất cmn sắc ngành vật lý trường đại học khoa học tự nhiên- đhqg hà nội, đẹp trai, đa tài văn thơ, gái gú đàn điếc cái vẹo gì cũng biết .




Quyển:1

Chương 1:nhà quê lên phố

E sinh ra trong một gd thuần nông, quanh năm đồng áng, tối mũi tối mặt với công việc đồng áng, ngày đi cày ruộng, nhổ cỏ, đêm thì cầm đèn đi soi nghoé soi nhái các kiểu..., đấy là em nói về công việc của bố mẹ và các bác nông dân chân chính ở quê 😂 chứ từ bé e đã chẳng phải làm gì, sáng chiều đi học, tối về xem porn 🤣 nên chân tay e trắng lắm , ra đường cứ phải mặc áo dài che đi sợ người khác nhìn thấy cứ tưởng e là công tử nhà giàu, rồi thì thằng này nhìn như con gái, nói thật chứ con gái nhìn thấy da e trắng sáng như vừa tắm gội ô mô thì còn cảm thấy tự ti ấy chứ, nói vậy thôi chứ ngại vê lù ra các bác ạ.


          Mà cái năm sinh của e là năm hoàng đạo hay sao ấy cứ năm nào có sự việc quan trọng trong cuộc đời thì nó lại có sự kiện lớn trên thế giới cụ thể là năm 2010 thi cấp 3 hay 2014 thi đại học thì lại có world cup, cày cuốc sách vở chán chê mà cứ bị gián đoạn bởi những trận bóng. Cơ mà e vẫn thi vào lớp chọn cấp 3. 3 năm ăn ị được bố mẹ nuôi thì cũng đến ngày thi đại học.





Còn nhớ năm đó là 2014 bố dắt e ra bến xe lên hn thi cử, ngồi trên cái xe khách nó nhồi nhét khách khó thở vl, vừa bí vừa nóng, ngồi trên xe tí tí lại có người nôn oẹ .

 Ngồi trên cái ghế được coi là phong thủy nhất bên dưới cái điều hoà mát rười rượi .E để ý thấy hàng ghế trên trước mặt là một em hot cmn girl ngồi, tính định le lưỡi làm quen xin số biết đâu vừa lên hn lại có hàng để chơi nhưng nhìn ẻm ngồi dựa đầu vào vai 1 thằng khứa tóc tai thì loè loẹt màu đỏ. chậc!, ngẫm nó chán, chả có lẽ con gái toàn thích mấy cái thằng fuckboi, thế lại tiu nghỉu ngồi nhắm mắt thiu thiu...


Đang miên man về cảnh đẹp ngoài cửa xe quay đầu lên e thấy em hàng kia quay xuống mỉm cười với mình , hai ngón tay trỏ của ẻm chỉ vào 2 lỗ mũi ,le lưỡi ra như trêu đùa e vậy e thầm nghĩ rằng: chẹp chẹp con gái con đứa gì thấy trai đẹp lại muốn tạo ấn tượng làm quen đây! Em cười nhoẻn đáp lại ánh mắt ngây thơ của ẻm tựa như: " bố cũng thấy m xinh nhưng bố phải giữ giá 1 tí".


Đang ngơ ngác cười thì thấy thằng đầu khấc ngồi cạnh ẻm đập 1 cái vào đầu tưởng chừng u não đến nơi. Hoá ra là mơ giữa ban ngày E chợt tỉnh dậy ngơ ngác như chưa hiểu chuyện gì thì ẻm nói hay ngón tay trỏ bịt mũi ,con mắt lườm lườm e: " đẹp trai mà vô duyên".


-Đệt! Vụ gì đây ta, tao làm gì lên tội.-Trong đầu e xoay xoay câu hỏi

Chưa kịp tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi đó thì thằng khứa tóc đỏ lại chửi e bồi thêm cho con hàng 1 câu:

- cái dmm ngồi trên xe đã chật trội, bí bách còn đánh rắm, bố vả chết con moẹ m h. Rồi nó bịt mũi quay lên ra vẻ khó chịu, cái mặt nhăn ,tóc đỏ nhìn cái bản mặt nó như cái đít khỉ.


E là đứa ngoan hiền từ bé nên 'ra ngoài xã hội làm ăn bươn trải phải biết nhìn trước ngó sau' biết thằng này khó chơi nên ngậm hột l* làm ngọt không nói gì, nếu mà bật nó nó gọi người xiên cho thì bỏ bu.


Đang cáu tiết thì nghe thoang thoảng bên mũi có cái mùi thum thủm, mở mắt to quay sang ghế bên cạnh nhìn thì gặp ngay cái ánh mắt như cầu tài của thằng Nam- thằng bạn chí cốt hồi cấp 3 của e . Nói qua về thằng Nam nó có quả đầu khấc chính hiệu cắt bằng kiểu úp bát lên đầu ấy, bên thái dương còn có 1 cái sẹo tóc không mọc lên nổi ,hình dạng cái sẹo ấy mô tả thế nào nhở ...humm nó kiểu thế này (!) này , người thì lùn tịt nên bọn e toàn gọi nó là Nam Bím.

- Tao buồn ỉa quá m ạ, nhịn từ lúc lên xe đến h_ thằng Nam nhăn nhó nói khẽ đủ để 1 mình e nghe thấy, một tay nó ôm cái bàn toạ , một tay bịt cái mũi, chốc chốc lại quạt quạt gió trước mũi nghe chừng chính nó cũng éo chịu dc cái mùi của nó thả ra.


- đụ,thối éo chịu dc_e lấy tay đập 1 cái bẹp vào đầu thằng bím xong lấy tay bịt mũi quay mặt ra ngoài cửa kính thở lấy thở để.

- Mày bảo bác tài dừng xe lại nghỉ một lát cho t giải quyết cái. - nhìn nó mồ hôi mồ kê nhễ nhại đầy người,e cũng không đành lòng để thằng đệ mình nhịn thêm,và cũng muốn ra ngoài hít thở không khí tiện thể giải quyết nỗi buồn nên nhắc khéo bác tài dừng xe nghỉ 1 lát.

Ra ngoài giải lao nó phải gọi là thoải cmn mái, không khí thoáng mát vô cùng. Thằng nam thì chạy thẳng vào toilet tay vẫn không quên bợ đít tưởng chừng như phọt ra đến nơi.


Em cũng thư thả đi vào định xả nước , thì kìa gặp thằng khứa tóc đỏ, nghĩ lại nó vả mình trên xe thì lòng thù hận dâng lên , trong đầu vang lên âm thanh meme huyền thoại  "mày không thoát dc đâu con trai. Tu bi con tờ niu!".


Thằng tóc đỏ đi vào toilet đóng cửa lại , em đi chậm chậm theo sau nó đợi nó vào trong e chốt cmn cửa phòng nó từ bên ngoài và bước vào phòng bên cạnh, cái nhà xí này nó lại hợp lí vl ,nó chỉ ngăn các phòng lại quanh thôi, bên trên đầu thì hở kiểu như sợ một đôi bạn thân nào đó đi i* cùng nhau để cho nói chuyện cho đỡ buồn ấy, lại còn có cái xô đựng giấy khi đi vệ sinh bằng nhôm xong e cười như đắc thắng tự khen: " trời không bao giờ phụ lòng kẻ tiểu nhân thù dai như ta, hé hé" .


Nghĩ đến cái cảnh nó bạt tai em trước bàn dân trong xe , uất éo chịu được , khỏi cần nghĩ cầm luôn và ngay cái xô lên, chịu khó bẩn 1 tí vì lý tưởng trả thù vĩ đại, sẵn sàng! E đứng kiễng lên nhằm đúng cái đầu khấc của thằng tóc đỏ chụp cái xô đựng giấy vệ sinh sang úp thẳng đầu nó.

 Lại nói về cu cậu nó phải gọi là đen vl khi trong xô không chỉ có giấy vệ sinh mà còn có cái bãi nôn của thằng cha con mẹ nào đó, chắc say xe vào ói, cơ mà éo hiểu sao bệ xí ngay bên cạnh éo nôn vào mà nôn ra xô, chắc là biết e sắp ra tay hành đạo nên số trời đã định cho thằng khứa phải ăn đủ.


          Tiếp đó em lấy gáo nước tạt nó trong lúc nó kêu rống lên ngã bệt xuống éo hiểu vì sao, xong cuộc thanh trừng đẫm máu à nhầm đẫm shit đó em ù té quyền chạy thẳng ra ngoài huýt sáo, thấy con hàng ghế trên mặt hớt hải chạy ra e cũng kệ thây nó ko thèm liếc r lên xe, đã thấy thằng nam bím ngồi tại chỗ r. Éo hiểu thằng này ỉa đái thế nào mà nhanh thế. Mãi sau này mới biết nó bị hắc lào ngồi lâu ngứa ngáy nên muốn dừng xe vào bôi thuốc. Thấy nó chuyển xuống ghế cuối ngồi ,e cũng theo xuốg cùng với nó vì không muốn ngửi cái mùi thối của thằng khứa .

Thằng bím nhìn em cười gian rồi hót:


-đại k tiểu nhân đê tiện vl.


Nó ngắc ngắc cái mỏ rồi tiếp:


- t biết m chơi thằng khứa kia vố nặng nên t chạy lên xe kêu to cho con hàng kia cùng mọi người biết là nó bị tai nạn khi ỉ* cho nó ê mặt .

2 thằng nhìn nhau cười đê tiện.


Mãi một lúc sau thằng khứa với con hàng lên xe , e thấy thằng khứa đi đến đâu mọi người bịt mũi đến đấy ra vẻ khó chịu vì để mọi người chờ lâu lại thêm cái mùi khắm khú nó mang lên xe, nó đã thay cái áo ra và đeo thêm cái khẩu trang. Hé hé giờ m có đeo mo vào mặt mọi người cũng biết là mày là thằng khứa vì quả đầu đỏ và vừa nãy nó to tiếng bạt tai em nên ai cũng nhận ra nó. Chỉ tội nghiệp mấy bác ngồi quanh ghế thằng  khứa , thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Ý trời!


Vòng vèo quanh co mãi thì cũng tới cái bến xe Giáp Bát, mấy bác xe ôm bu lại xe e đứng vây tròn quanh cái cửa tranh giành khách như tranh giành mua hàng ở chợ.


-áo đỏ xe ôm không?
- thanh niên về đâu anh chở.. bla bla


Em cùng Nam bím xuống xe về thẳng khu tìm trọ.


còn tiếp...



Quyển 1- chương 2

Quyển 1- chương 3

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2020

Việt Ma Tân Lục(linh dị Việt Nam)

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

Thanh Tùng chi ấn

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2020

Vòng xoáy cuộc đời

22 tuổi, bạn tốt nghiệp đại học, vì chuyên ngành của bạn không dễ tìm việc, mấy năm đầu bạn phải chạy xe ôm, giao hàng nhanh.

24 tuổi, bạn tìm được việc làm, công việc tiền lương cũng không cao, còn thường xuyên phải tăng ca đến tận đêm khuya.

30 tuổi, bạn kết hôn, đối tượng do bà mối giới thiệu, cha mẹ hỏi bạn có thích cô gái ấy không, bạn gật đại: "thích ạ."

33 tuổi, sức khỏe bạn càng ngày càng kém đi, tăng ca càng ngày càng ít, tốc độ thăng tiến cũng càng ngày càng chậm. Cô vợ được thiên hạ ban cho kia nói với bạn: "con gái mình sắp lên mẫu giáo, song ngữ một tháng 6 triệu." Bạn nhíu mày, cô ấy không chịu được nữa, "con anh Lộc, một tháng 12 triệu kìa!" "anh đã như vậy, anh muốn con anh cũng thất bại sao?!" bạn im lặng, trở về phòng đưa vợ 12 triệu, tiền ấy bạn tính sinh nhật tự thưởng cho mình bộ máy tính mới.

36 tuổi, con vào lớp 1. Thầy nói năm lớp một rất quan trọng, bạn cười nói, vâng vâng vâng, xin thầy quan tâm cháu dùm em, thầy thấy bạn chưa hiểu, chỉ cho bạn đường sáng: "phụ đạo một tháng khoảng.v..v." năm lớp sáu, cô nói cấp hai rất quan trọng, bạn cười nói:"vâng vâng vâng, em đang tính lên đóng tiền học thêm cho cháu."

Có một ngày về đến nhà, con bé nói với bạn: "ba, con muốn học piano".

Dù bạn không còn phân vân nữa, câu "ba hiện tại mua không nổi" những tháng năm này bạn đã nói nhiều, nhưng lần này vẫn không thể nói nên lời.

cũng may con gái tương đối hiểu chuyện, bé nói: "không sao đâu ba, không được thì con học guitar cũng tốt." Bạn nhìn con gái ngoan, thấy vui vui trong lòng.

46 tuổi, con gái học phổ thông ở một trường không tồi lắm.

một ngày nọ, bạn đang họp, nhận được điện thoại của giáo viên, trong điện thoại nói con bạn đánh nhau ở trường, mời phụ huynh lên trường giải quyết. Bạn rụt rè xin cấp trên kém hơn bạn 5 tuổi cho nghỉ, tới trường lại bị thầy dạy dỗ một trận, "anh làm phụ huynh mà không biết dạy con", bạn cười cười, vâng vâng vâng.

49 tuổi, con gái lên đại học.

Chuyên môn con học, bạn nhìn vào chẳng hiểu gì. Bạn chỉ biết là công việc chắc chắn không dễ tìm, mà học phí lại cực cao.

một đêm nọ, bạn say khướt, về nói chuyện với con. Bạn nói những lời mà bạn từng rất ghét, "phải vì công việc sau này mà nghĩ, chọn nghề nào hot, đừng làm theo ý con nữa."

Bạn và con từ nói chuyện thành cãi lộn. Bạn phát hiện bạn già rồi, không cãi lại con gái nữa. Bạn nói không lại con bé, chỉ có thể hét: "tao là ba của mày đó!"

con bé nhìn bạn, biết có tranh luận thế nào cũng vô ích, bạn không muốn nghe nữa. Khi con bé về phòng, bạn nghe vọng lại một câu: "con không muốn sống giống như ba."

Bạn không biết sao lại ngồi khóc, 50 tuổi đầu ngồi khóc.

chắc là do rượu cay quá, có phải không?

chắc là do rượu cay quá rồi.

55 tuổi, con gái đi làm, dường như đã cảm thông với bạn một chút. 56 tuổi, con gái kết hôn.

bạn hỏi con có thích cậu trai kia không. Con bé quả quyết: "thích ạ." Bạn rất vui mừng.

60 tuổi, vất vả cả một đời, bạn muốn đi du lịch một chút.

Nửa kia đã bên bạn 30 năm qua, nhưng bạn vẫn thế thích cô ấy hay không cũng không rõ.

Bạn và cô ấy bắt đầu tính đường đi du lịch. Đã nhiều năm như vậy, cả hai vẫn bất đồng, vẫn cãi nhau. Rồi đâu cũng vào đấy, tất cả đã chuẩn bị xong, thì con gái nói: "ba má, chúng con bận rộn quá, giúp chúng con trông con nha?". Bạn rút vé máy bay, lại về như 30 năm trước.

70 tuổi, con của con gái cũng đã khá lớn, không cần mỗi ngày trông nom nữa. Bạn quyết định nói:"nhất định phải đi chơi một chuyến." Thế nhưng cây gậy trong tay chỉ có thể giúp bạn đi xuống vườn hoa dưới lầu mà thôi.

73 tuổi, bạn nằm trên giường bệnh viện, tỉnh lại sau hôn mê, xung quanh đầy người, bạn mơ mơ màng màng trông thấy bác sĩ lắc đầu, người chung quanh thần sắc trang nghiêm.

Bạn nhận ra, bạn sắp chết rồi.

bạn không có chút sợ hãi.

bạn đột nhiên tự hỏi,

ta thực ra đã chết từ lúc nào?

bạn nhớ đến hôn lễ năm 30 tuổi,

hóa ra, lúc đó, bạn đã chết rồi.

Trước lúc lâm chung 3 giây, 73 năm cuộc đời bạn tua ngược lại về trước, 1 giây, 2 giây trôi qua, mặt bạn không chút cảm xúc.

Giây thứ 3, bạn đột nhiên cười.

Đó là năm 15 tuổi, bạn trông thấy một cậu bé đang ngậm một ổ bánh mì, đeo cặp đi theo một đám học sinh khác. Cậu bé ấy đi qua ban công cô bé nhà bên, hướng mắt nhìn về phía cửa sổ.

Đó là cô bé mà bạn thầm thương năm 15 tuổi,

Bạn nghĩ không ra nàng trông như thế nào, bạn cố gắng nhớ lại.

3 giây trôi qua, người bên cạnh đột nhiên gào khóc, bạn rơi vào màn đêm không hay biết gì nữa.

Bạn cuối cùng nghe một âm thanh huyên náo,

Bạn mở mắt, thấy bạn bè đang ngồi xung quanh.

Một người nói với bạn: Về thôi, đm mày mới sáng chơi bi to thế may có bố đút nước không thì chết

=> Đọc đến dòng này có lẽ bạn đã cười, hay chí ít cũng giật mình và cho là có cái kết làm thay đổi những suy nghĩ trước đó từ khi bắt đầu đọc. Tuy chỉ là một câu chuyện hài hước nhưng nó vận vào 80% cuộc đời bạn.
hãy đọc bài thơ này và cảm nhận( click vào đây)