Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2020


...........
Nếu bỗng một ngày em cảm thấy cô đơn
Đếm bước chân qua những cung đường nhạt nắng
Kỉ niệm xa xưa vô tình đau thầm lặng
Khi bỗng một ngày em thấy nhớ người xưa


...........

Em tự đưa mình vào những cung trầm luân
Tự chọn gian truân rồi gồng mình gánh chịu
Nước mắt thôi có chi đâu ngượng nghịu
Vô tư khóc- cười chẳng phải tốt hơn sao
............

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2020

Thanh Tùng Đạo Nhân-quyển 1-chương 16: Quỷ Nhập Tràng


Thanh Tùng Đạo Nhân
Quyển 1:
 Chương 16:Quỷ Nhập Tràng




-Đạt...Đạt, m có nhìn thấy gì không?

Thằng Đạt Phỉn sợ đến mức ngồi sát lại gần tôi, hai tay nó nắm chặt lấy bắp tay tôi,khi tôi ngoái mặt sang hỏi nó hai mặt chúng tôi đối diện sát nhau cách tầm vài phân thiếu điều chạm mỏ vào nhau, cái bản mặt nó dưới ánh trăng rọi vào đỏ đỏ, không biết là do trăng hay do nó tự đỏ, cái giọng nó cũng lắp bắp :

-Thấy...thấy gì?

Tôi quay mặt lại hất hất, ngước nhìn lên trời nói:

-M nhìn lên xem kìa!

-Ôi trong khung cảnh trăng thanh này nhìn m thật là soái!

Thằng đạt một tay chống cằm hai mắt chớp chớp nhìn tôi, tay còn lại nó vẫn bám chặt lấy cánh tay tôi trả lời.

Sau câu nói này của nó tí nữa là tôi lộn cổ té nhào xuống đất, tôi lại quay mặt lại phía nó một lần nữa nhưng lần này tôi đã chủ động nghiêng đầu sang một bên cách xa cái bản mặt hám trai đẹp của nó trợn mắt:

-Ơ cái dm truyện này t viết theo thể loại linh dị chứ éo phải truyện đam mỹ, t đẹp trai là điều đương nhiên rồi, nhưng cái t bảo m nhìn là trăng kia kìa.

Gió đã bắt đầu nổi lên từ khi tên chộm mộ kia khai quan rít lên từng cơn làm xao động mấy tán cây nghe rất rợn người, mây đen cũng vần vũ kéo đến nhưng lạ thay chúng chỉ kéo đến xoáy quanh mặt trăng chứ không che phủ đi hoàn toàn, trăng ngày 13 âm cũng đã đủ tròn, dần dần đỏ rực lên như máu kì lạ với hiện tượng huyết nguyệt này dường như chỉ có trong sách vở game gủng chứ tôi chưa từng chứng kiến ở ngoài đời bao giờ, còn đang ngỡ ngàng với vẻ đẹp ma mị của hiện tượng huyết nguyệt nhưng trong cái hoàn cảnh hai thằng ngồi trên cây giữa cái nghĩa địa theo dõi một kẻ lạ quật mộ chộm đồ thì không khỏi nổi da gà.

Phía bên dưới tên chộm mộ ngước nhìn lên đỉnh đầu, khuân mặt hắn  cũng đỏ rực lên theo ánh trăng, tay bấm độn miệng hắn lắp bắp:

-Hôm nay là ngày 13 tháng bảy âm lịch không lý nào trăng lại ở trên đỉnh đầu cả.

Trên trời mây đen cũng đã kéo lại dày đặc xung quanh trăng máu vẫn đang vần vũ liên hồi, một tia sét nổ xuống đánh trúng nhánh cây gần đó gãy lủng lẳng treo trên cây, một tia rồi một tia sét nữa giáng xuống rạo thành một một vòng tròn lửa xung quanh ngôi mộ và chỗ kẻ chộm mộ đang đứng. Tên chộm mộ chỉ biết ôm mặt ngồi rạt xuống đất để tránh sét đánh trúng người , phía bên này chúng tôi cũng ngồi ôm chặt vào thân cây nín thở. Với tôi thì từ nhỏ đã sống tốt chỉ là hơi lỗi nhịp một tí nên cũng không sợ bị trúng sét cho lắm cơ mà ngồi cạnh tôi lúc này không ai khác ngoài một thằng công tử ăn chơi gái gú đàn đúm thác loạn thì tôi cũng phải thầm cầu nguyện trời phạt đúng người đúng tội chứ ông trời lại nhắm mắt đánh bừa thì oan cho tôi lắm. 

Cầu nguyện một hồi thì tiếng sét cũng dừng lại hai thằng chúng tôi thở hồng hộc hít lấy hít để cái thứ không khí nghĩa địa đặc quánh này. Tôi cũng thầm nhủ rằng tuy thằng Phỉn ẩn chứa sau vẻ ngoài thư sinh trắng trẻo là một thằng phá gia chi tử nhưng cũng không đến lỗi làm mấy cái chuyện thương thiên hại lý nên ông trời cũng không trừng phạt nó hay nói đúng hơn là vẫn chưa đến lúc dùng sét trừng phạt nó ngay tại thời điểm này khi nó vẫn đang còn ngồi cạnh một người tốt như tôi, thôi thì để dòng đời đưa đẩy trừng phạt nó sau. mây vẫn đang vần vũ xoáy quanh huyết nguyệt không ngừng chuyển động tạo cảm giác cho người chứng kiến bầu trời như sụp xuống đến nơi, ngày tận thế đến ngay trước mặt. 

Ngước nhìn mây vần vũ một hồi cảm giác chóng mặt quay cuồng xoáy vào tận dạ dày tôi chỉ trực phun trào ra, bên cạnh thằng Phỉn cũng bắt đầu nôn mửa như không chịu được cái cảnh vật trời đất đảo lộn luôn chuyển phía  trên đầu. Tôi phải cố gắng vừa giữ nó khỏi lộn cổ xuống vừa phải tiếp tục vật lộn với chính cảm giác của cơ thể mình. Trông hai thằng chúng tôi không khác mấy gã thất tình say rượu là bao, gật gà gật gù nhưng cố tỏ ra mình vẫn tỉnh táo.

 Từ trên cao chỗ chúng tôi nấp,tôi thoáng thấy một bóng đen phía bên phải cách đó mấy ngôi mộ, từ trên tay thả ra một vật gì, đó rồi bóng đen đó biến mất theo tiếng gió rít. Trong bóng trăng đỏ đỏ mờ ảo tôi không nhìn thấy rõ chỉ thấy vật đó có bốn chân chạy như bay lao thẳng về phía tên chộm mộ, vật đó nhảy qua cỗ quan tài đã được bậy lắp. Tên chộm mộ cũng bất ngờ về vật thể kia đứng lùi về phía sau thủ thế, hóa ra đó là một con mèo mun,lông dài đen như mồ hóng, con mèo đen nhảy qua quan tài rồi dừng lại trên đàn pháp của tên chộm mộ nhai ngấu nghiến miếng thịt lợn luộc như đói ăn lâu ngày. 

Đôi mắt con mèo đen sáng quắc lên trong đêm ánh lên tia độc ác vừa nhai ngấu nghiến miếng thịt vừa ngó ngó xung quanh . ánh mắt của nó dừng lại trên người tên chộm mộ gầm gừ như dè chừng hắn. Tên chộm mộ từ lúc nhìn thấy con mèo đen mặt hắn cũng đã giãn ra vẻ căng thẳng lúc trước, hắn thu lại thế đề phòng tiến lại gần hơn đứng nhìn nó ăn miếng thịt.

 Bỗng một tiếng kêu của con mèo dé lên, con mèo nhảy về phía hắn, giương móng sắc nhọn cào vào mặt hắn, bất ngờ về hành động của con mèo hắn chỉ kịp lùi lại mấy bước , hai tay ôm lấy mặt, phía đuôi mắt một vệt dài máu bắt đầu nhỏ xuống. Một tia sét nữa lại giáng xuống, tia sét lần này khác hẳn với những lần trước đó, ánh sét mang một màu đỏ của máu từ chính giữa mặt trăng giáng xuống cỗ quan tài kia một tiếng nổ vang cả một vùng, khói bụi mịt mù. 

Ngay sau tia sét đó thì màu đỏ của mặt trăng bắt đầu nhạt dần vì bị mây đen che lấp đi hoàn toàn , trên trời lúc này chỉ toàn một màu đen thỉnh thoảng lóe lên tia sét làm cho không khí nghĩa địa lại càng âm u ghê dợn. 

Phía bên dưới cỗ quan tài vang lên những tiếng lộp cộp, mặt trên của lắp quan tài rung lên khiến đất đá bên trên bay lên rồi lại rơi xuống. Tên chộm mộ lúc này vẫn đang ngồi một chỗ ôm lấy khuân mặt bị mèo cào , máu từ chỗ vết mèo cào không ngừng chảy ra một dòng máu màu đen tràn qua cả kẽ tay hắn nhỏ xuống, hắn đau đớn không còn để ý được phía chỗ quan tài đang phát ra tiếng động.

 Đến khi chiếc lắp quan tài bị một thế lực nào đó làm bật hẳn ra văng lên trên cháy hừng hực thì hắn mới ngẩng cái đầu toàn máu đen nhễ nhại nhìn sang. Hắn cẩn trọng bước từng bước rút thanh đào mộc kiếm từ túi đeo chéo sau lưng tiến lại phía chiếc quan tài, hắn ngó vào bên trong tối đen chẳng nhìn thấy gì chỉ thấy hắn lấy vạt áo che mũi lại chắc tại mùi ẩm mốc kèm theo mùi thối giữa của thi thể bắt đầu phân hủy. Hắn thu kiếm lại cầm quay ngược thanh kiếm gỗ đào rút trong túi đeo ra một tờ linh phù đốt lên soi sét bên trong chiếc quan tài. Giây phút ánh sáng từ ánh lửa của tờ linh phù bắt đầu cháy lên hắn giật mình nhảy lùi về đằng sau rồi hét lên: Quỷ nhập tràng....

Quyển 1- Chương 17

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2020

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2020

Ý trời!

Muốn thức để ngắm mưa sao băng một mình nhưng trời âm u toàn mây, ngủ đã. Ý trời!

CHÚNG TA CÓ NÊN YÊU LẠI NGƯỜI CŨ?

 CHÚNG TA CÓ NÊN YÊU LẠI NGƯỜI CŨ?


Yêu lại người cũ, chưa chắc đã là chuyện không hay. Giống như khi ta xem một bộ phim hoạt hình vào lúc ta còn nhỏ, ta sẽ có những cảm giác, những suy nghĩ khác. Nhưng thời gian qua đi, ta xem lại bộ phim hoạt hình đó khi ta đã trưởng thành, ta lại có những suy nghĩ, những cảm nhận khác hơn.

Yêu lại người cũ, cũng chính là một câu chuyện như vậy. Lúc ta yêu nhau, ta đang còn ở độ thanh xuân non trẻ, cái thời điểm có rất nhiều thứ để lo lắng, để phân vân. Vì vậy, có lẽ chia tay là sự lựa chọn tốt nhất cho cả hai.

Nhưng rồi, khi mọi chuyện ổn hơn, khi cả hai có một sự nghiệp vững chắc, một công việc tốt, một tương lai tươi sáng, không còn bị vướng bận bởi những âu lo, những trắc trở của cuộc đời.
Ta sẽ gặp lại nhau, với hai con người hoàn toàn mới, trưởng thành hơn, thành công hơn và trái tim cũng sứt mẻ nhiều hơn.
Có thể lắm, ta sẽ lại thấy trái tim mình rung động, không phải vì bởi những điều xưa cũ, những chuyện đã qua mà đơn giản bởi chính con người ta gặp lúc bấy giờ. Có chút hoài niệm, có chút mới lạ, có chút rung động, có chút bâng khuâng.

Những người cũ, không phải là tấm gương vỡ không bao giờ có thể lành lại. Bởi ai cũng sẽ phải thay đổi, và người cũ hay chính bản thân chúng ta đều sẽ thay đổi mà thôi.

Cho nên, gặp lại người cũ ở một thời điểm khác, một điều kiện khác, có lúc lại có thể tạo nên một tấm gương mới hoàn toàn.

Ta sẽ lại yêu nhau, nhưng bằng một cách rất khác. Ta sẽ lại làm tổn thương nhau, nhưng cũng biết cách để xoa dịu nỗi đau đó. Ta sẽ hiểu nhau hơn, qua những vết thương xưa cũ. Và ta sẽ thôi làm nhau đau, như cái cách ta đẩy nhau ra thật xa vào cái ngày rất lâu về trước.

Source: Hồ Nguyễn Trung