Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
xin chào các bạn! mình là ThanhTung Nguyen

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Welcome to ThanhTung Nguyen's blog!

ThanhTung Nguyen- The great poet of the world.

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

Một cái tết lạnh lẽo, không nhà ở ko thức ăn đêm 30 ở ngoài đường với cơn mưa rào . ƯỚt như chuột lột. :))),

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

Khói thuốc...




Một mình anh góc nhỏ quán quen
Nắng chiều hoen nhuộm màu khói thuốc
Những nghĩ suy thả theo dòng xuôi ngược
Lửa tàn rồi, nỗi nhớ vẫn vu vơ
Có gì hay mà anh viết thành thơ
Cái thứ khói nặng mùi khét lẹt
Mỗi lần đốt lên, cả một vùng mù mịt
Hơi thở anh chẳng khác chiếc gạt tàn
Hai ngón tay anh khói nhuộm ố vàng
Môi nứt nẻ, phổi tặng thêm vài lỗ
Khói lên đêm khuya, ánh đèn đường loang lổ
Mắt thâm quầng, miệng lởm chởm toàn râu
Có những điều em chẳng thể hiểu được đâu
Khi điếu thuốc đã theo cùng ký ức
Làn hơi ấm vẫn còn sâu trong ngực
Kỉ niệm ngày nào giờ hóa khói mong manh
Từ bao giờ điếu thuốc đã bên anh
Sưởi ấm cho những đêm dài thức trắng
Đốt dùm anh những muộn phiền trĩu nặng
Mỗi nơi anh qua có khói thuốc song hành
Những chiều lang thang trên phố một mình
Trời trong vắt bỗng mưa rào bất chợt
Điếu thuốc trên môi, chưa kịp châm đã ướt
Hạ đến rồi em có biết không em
Có những lần vai ướt lạnh sương đêm
Những phố không tên, những con đường xưa cũ
Khói thuốc vương trên cành cây đã ngủ
Dưới chân xào xạc lá thu vàng
Rồi thu qua, đông đến muộn màng
Gió bấc thổi từng hồi rét buốt
Vẫn mình anh trên phố dài hun hút
Chút lửa tàn giữ ấm hồn ai
Điếu thuốc trên tay anh đốt tương lai
Bao mơ ước gửi vào làn khói
Những đam mê như lửa hồng cháy vội
Tuổi trẻ đi qua chỉ để lại tro tàn
Chiều nay vẫn anh với khói thuốc nồng nàn
Trái đất vẫn xoay như từ ngàn kiếp trước
Cuộc sống vẫn xô bồ với những điều mất-được
Anh để chút riêng mình trong khói trắng mong manh
Rồi một ngày em sẽ đến bên anh
Xin đừng đến quá nhanh, đừng ồn ào vội vã
Hãy yêu anh đừng vì điều gì cả
Đừng vội thắm nồng để rồi nhạt phai mau
Anh sẽ yêu em thật đậm thật sâu
Sẽ bên cạnh nâng em từng bước
Không hứa hẹn, không thề nguyền ràng buộc
Yêu thương với anh chẳng cần nói thành lời
Có những yêu thương theo suốt cuộc đời
Có những mối tình chỉ là chốc lát
Như điếu thuốc cháy nửa chừng đã tắt
Bao nhiêu ân tình cũng theo khói phai nhanh
Có thể một ngày em sẽ hết yêu anh
Bên cạnh em đã có người yêu mới
Người cho em những gì em mong đợi
Anh không hờn chẳng oán trách gì đâu
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh dự lễ nhưng chẳng làm chú rể
Có gì đâu, trò đời vốn thế
Yêu thương bấy giờ xin trả lại thời gian
Anh sẽ lại một mình trên phố vắng thênh thang
Ánh đèn đêm nhạt nhòa khói thuốc
Cơn gió bấc vẫn vô tình lạnh buốt
Mưa xuân phùn thấm ướt đôi vai
Ai sẽ quên dần một bóng hình ai
Những ký ức tận sâu đáy mắt
Bao yêu thương tháng năm dài góp nhặt
Tất cả rồi đây cũng sẽ hóa tro tàn
Anh sẽ lại chìm trong khói thuốc nồng nàn
Trái đất vẫn xoay như từ ngàn kiếp trước
Cuộc sống vẫn xô bồ với những điều mất-được
Anh để chút riêng mình trong khói trắng mong manh.

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Một chút tiếc nuối muộn màng





Tháng 10 rồi hoa sữa đã về chưa
Để cho ai nồng nàn nỗi nhớ
Chút tình xưa ai lỡ tay đánh đổ
Nay ùa về vây kín trái tim ai
Hai trái tim cùng hướng đến ngày mai
Cớ sao một quay về tìm quá khứ
Phải chăng tình yêu bây giờ là chưa đủ
Hay chỉ một tưởng lầm đã là yêu
Có không anh khi nắng tắt ánh chiều
Thấy mỏi mệt với những lo toan rệu rã
Anh bất giác lục tìm trong tất cả
Hình bóng một người anh đã từng quên?
Vẫn biết rằng day dứt đấy chẳng nên
Vì ai chẳng có một người... cũng đã
Nhưng tình yêu có phải điều cao cả
Để hôm nay ngoảnh lại hôm qua
Vì ngày mai là cả quãng đường xa
Còn biết bao những buổi chiều mỏi mệt
Nhớ thương kia nếu chưa bao giờ hết
Anh còn cần gì tình yêu của hôm nay
Hôm nay trời trở gió thu bay
Sao anh nhớ những ngày hè oi ả
Hay anh tiếc chút tình xưa vội vã
Tháng 10 rồi còn tìm kiếm tháng 5.

Source: Yêu người IQ cao.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

Có thể một ngày....






Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.

Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…

Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…

Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.

Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…

Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?

Rất có thể chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau - mà là yêu người khác
Những câu thơ chắc muôn đời vẫn nhạt
Bởi lời hứa ngủ quên -có nhắc lại bao giờ...

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019

Dừng dòng tin nhắn dứt một cuộc tình









Từ hôm ấy ta ngừng hỏi thăm nhau
Ngừng yêu thương và bắt đầu xa lạ
Mải miết đi trên đường đời trăm ngả
Chẳng còn ai nhắc hai chữ “đã từng”….

Từ hôm ấy ta bỗng hóa người dưng
Đôi chân bước không một lần dừng lại
Yêu dấu một thời rồi cũng trôi xa mãi
Ta xem nhau chưa tồn tại bao giờ….

Từ hôm ấy ta ngừng những giấc mơ
Ngừng nhắc tên, thôi đợi chờ nhau nữa
Góc phố ngày xưa ta từng hò hẹn
Bao người qua phủ hết dấu chân về….

Từ hôm ấy ta chẳng còn thức khuya
Kể nhau nghe những buồn vui cuộc sống
Điện thoại cũng chẳng thèm buồn xem nữa
Thiếu tiếng chuông báo tin nhắn một người….

Từ hôm ấy ta đã mất nhau rồi
Mất tiếng cười vui tươi như ngày trước
Từ hôm ấy ta bắt đầu biết được
Không phải yêu sẽ bước đến cuối cùng.....
Source: Doãn Đại Hiệp